Bởi vì hai người kia chính là kẻ đầu sỏ đã đánh Mạnh Khả Phi bị thương nghiêm trọng như vậy.
Nhưng cô bé cũng không thể nói tên họ ra được.
Bây giờ còn phải tận mắt chứng kiến người bạn thân thiết của cô bé giao thiệp với họ nên Mạnh Khả Phi chỉ biết âm thầm cắn môi. Tất cả cũng bởi vì Mạnh Khả Phi quá yếu đuối.
Nếu Mạnh Khả Phi cũng có gia đình bên cạnh thì liệu Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn còn dám tùy tiện ra tay uy hiếp cô bé như vậy không?
Không dám.
Nhưng ông trời chính là không công bằng như vậy đấy, mỗi người từ khi mới sinh ra đã không ngang hàng với nhau rồi. Cả đời này của cô bé đừng trông mong vào gia đình nữa. Bây giờ có đầu thai lại lần nữa thì cũng không kịp nên Mạnh Khả Phi chỉ có thể dựa vào chính cô bé mà tiếp tục cố gắng thôi.
Một ngày nào đó Mạnh Khả Phi sẽ khiến Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn phải trả giá đắt vì tất cả những gì mà bọn họ đã gây ra cho cô bé.
Mạnh Khả Phi nhắm mắt lại, bất giác cô bé đã bẻ gãy cây bút trong tay.
“Pặc”
Một nửa cây bút bay ra ngoài, còn một nửa ở trên bàn ngay bên cạnh cái đèn học phát ra âm thanh cực lớn.
Mạnh Khả Phi thấy vậy thì tim đập bình bịch. Nguy rồi, nếu hai người kia mà nhìn thấy thì sẽ không gây ra phiền phức gì cho cô bé chứ?
“Khả Phi, cậu làm sao vậy?” Đường Viên Viên nghe thấy tiếng động thì tò mò đi tới:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358497/chuong-1583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.