Cuối cùng, cả người Giang Tiểu Bạch quá mức choáng váng, giống như bị thôi miên vậy, đợi đến khi cô ấy phản ứng lại, giấy đăng ký kết hôn đã bị Tiêu Túc cất đi rồi.
“Giấy đăng ký kết hôn sẽ do anh giữ trong vòng nửa năm này, nửa năm sau anh sẽ đích thân giao cho em, nếu như đến khi đó em vẫn không muốn sống chung với anh, anh nhất định sẽ tránh xa em Không phải chỉ là nửa năm thôi sao? Nửa năm trước cô ấy cũng chịu đựng đủ rồi, giờ lại cho cậu ta thêm nửa năm nữa đi.
Thật ra Giang Tiểu Bạch cũng thật sự mềm lòng rồi, đại khái là vì được quan tâm chăm sóc và cổ vũ suốt nửa năm qua, vì vậy cô ấy mới mềm lòng nhanh như thế.
Sau khi mềm lòng, cô ấ cũng không hối hận.
“Bây giờ anh với em đi đón con của chúng ta vê nhà”
Buổi sáng Giang Tiểu Bạch một thân một mình đi ra ngoài, lúc về lại về cùng với Tiêu Túc, Đỗ Tiêu Vũ cho rằng hai người đã nói chuyện xong xuôi với nhau, cũng không hỏi gì nhiều, chỉ nói: “Đứa bé đang ngủ trong phòng rồi, vừa mới ngủ thiếp đi”
“Mẹ, vậy để cho thằng bé ngủ nhiều một chút, trước tiên đừng đánh thức thằng bé”
Còn gọi là mẹ sao?
Đỗ Tiêu Vũ có chút kinh ngạc nhìn Giang Tiểu Bạch, Giang Tiểu Bạch cắn cắn môi, biểu cảm trên khuôn mặt có chút không tự nhiên, cuối cùng cũng nói: “Con với Tiêu Túc sẽ không ly hôn.”
“Hả?” Đỗ Tiêu Vũ nghe thành là đã ly hôn, sau đó nghĩ lại, phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358455/chuong-1540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.