“Hai ngày nữa là đám cưới của dì Tiểu Nhan và chú con. Đồ đạc của con đã chuẩn bị xong chưa? Với cả đã nói với giáo viên xin phép nghỉ học chưa?”
“Mẹ à, mọi việc đã xong rồi ạ, Đậu nhỏ lo mọi việc rồi, mẹ vấn còn lo ư?”
“Vậy được. Không phải trước đây con từng hy vọng dì Tiểu Nhan sẽ là dì của con sao? Giờ đây, mọi thứ đã thành hiện thực, con không vui à?”
Đậu nhỏ khit mũi: “Dì Tiểu Nhan kết hôn với chú, sau này sẽ không đoái hoài gì đến con nữa”
Cảm thấy cậu bé không được vui vẻ, Hàn Mộc Tử vươn tay thích thú vỗ võ đầu: “Dì Tiểu Nhan của con đang bận chuẩn bị hôn lễ, thật sự rất bận, Con ấy à, chờ dì Tiểu Nhan mang thai rồi sinh em bé. Sẽ lại càng không còn thời gian để quan tâm đến con nữa, vì thế giờ đây mọi thứ mới chỉ là bắt đầu, con đừng buồn, sau này con sẽ còn buồn “
hơn: Đậu nhỏ: “Mẹ này, mẹ nỡ đánh con trai yêu quý của mẹ như thế này à?”
“Ồ, nếu con mà nói chuyện này với ba, nhất định ba sẽ đánh con còn đau hơn cả mẹ”
“..
Đậu nhỏ: “…
Quên đi, dù sao cũng là ba mẹ ruột của cậu, cậu cũng không nên nghĩ tới chuyện này.
“Mẹ, vậy hôn lễ chúng ta có cần mang theo Giá Nhỏ đi cùng không ạ?”
“Đương nhiên, đây là lễ cưới của dì chú.
Đương nhiên nên mang cả Giá Nhỏ cùng đi”
“Vâng.”
Cửa phòng bị đẩy ra, Dạ Mạc Thâm thất thân bước vào, nhìn thấy trong phòng có sự xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358336/chuong-1422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.