Tiêu Túc vốn chỉ muốn dọa cô ấy một chút, mà thật sự cậu ta cũng đã dọa cô ấy phát sợ, thấy dáng vẻ căng thẳng, không biết nói gì của cô ấy, cậu ta thấy thật sự thú vị, nhưng nào ngờ, cô ấy lại phản ứng nhanh như vậy, còn chủ động vòng tay qua sau cổ cậu ta.
Khoảng cách giữa hai người, động tác này, nhìn từ góc độ nào cũng vô cùng thân mật, có xu hướng muốn hôn.
Tiêu Túc cảm nhận được hô hấp bản thân trở nên nặng nề hơn. “Có phải anh muốn hôn em không?”
Lúc này, Giang Tiểu Bạch còn nháy mắt, nhẹ giọng hỏi.
Lúc cô cười, đôi mắt đầy giảo hoạt, giống như một con hồ lỵ, Tiêu Túc cảm thấy mình tựa như bị đưa vào tròng, môi mỏng mím lại. “Nói chuyện đi chứ?” Giang Tiểu Bạch siết chặt tay, ôm chặt gáy cậu ta, hô hấp Tiêu Túc lại càng nặng nề hơn, đáy mắt đổi màu nhanh chóng.
Giang Tiểu Bạch nhìn rõ cảnh này, cô ấy cũng rất hài lòng vì trêu ghẹo của bản thân khiến cậu ta thay đổi, cô ấy tăng thêm sức, cố ý tiến tới gần hơn, đôi môi đỏ mọng cổ tình sượt qua gò má cậu ta: “Sao anh không dám nói chuyện nữa thế? Không phải vừa rồi vẫn nói hay lắm sao, chủ động tới gần, có gan nghĩ bậy nhưng lại không có gan làm bừa!”
Thấy cậu ta không có phản ứng gì, có vẻ Giang Tiểu Bạch đã chắc chắn cậu ta không dám làm gì nên tiếp tục kích động cậu ta: “Đã nói anh là đồ gan thỏ để mà, ngay đến bạn gái của mình dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358326/chuong-1412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.