“Hừm, thật là nực cười, tôi với anh chỉ mới quen nhau bao nhiêu lâu, anh liền biết tôi là người như thế nào sao? Tôi thích ăn cái gì uống cái gì, chòm sao nào, sinh nhật là khi nào, anh biết không? Anh đều không biết, cho nên anh dựa vào đâu nhận định tôi là người thế nào? Tôi là người thế nào, do bản thân tôi tự quyết định”
Tiêu Túc im lặng lái xe, không ngắt lời cô ấy.
Giang Tiểu Bạch lại không ngừng thổ lộ ra hết những lời muốn nói: “Anh có nghe tôi nói không?
Có phải mẹ anh đã tăng thêm áp lực cho anh không? Rõ ràng lúc chiều anh không có gì để nói, buổi tối sao lại tìm đến đây vậy? Tôi nói cho anh biết, tôi thật sự không cần anh phụ trách, anh có thể hiểu chứ?”
“Anh có nghe lời tôi nói không, Tiêu Túc! Anh, cái đồ khốn này, tôi không muốn trở về, đó là nhà của anh không phải nhà của tôi, anh dừng xe lại cho tôi!”
Nhưng cho dù Giang Tiểu Bạch trên cả đoạn đường giận dữ gầm thét như thế nào, Tiêu Túc đều giống như không nghe thấy.
Thẳng đến khi xe dừng lại ở dưới lầu nhà Tiêu Túc, Giang Tiểu Bạch tức giận cởi dây an toàn ra, mở cửa xe liền đi, đi không được mấy bước lại bị Tiêu Túc đuổi theo.
Cậu ta ngăn cản cô ấy, sắc mặt bình tĩnh nói: “bi lên đi, nếu như em không muốn bị người khác vây xem”
Hai tay Giang Tiểu Bạch khoanh ở trước ngực, cười lạnh: “Đây là anh đang uy hiếp tôi sao? Anh cho rằng Giang Tiểu Bạch tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358315/chuong-1401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.