Sau đó Tiểu Nhan thật sự không tiếp tục lộn xộn, ngoan ngoãn ghé vào trên người của Hàn Thanh. Bởi vì giọng của Hàn Thanh nghe ra không chỉ có chút khàn khàn, còn có một chút mỏi mệt, có lẽ là do uống quá nhiều rượu, lúc này cô không thể giúp cái gì, chỉ có thể tận lực mà thuận theo.
Cũng chẳng qua bao lâu, Tiểu Nhan cảm giác được hô hấp của người trước mắt giống như đã trở nên nhẹ nhàng, đều đều.
Cô nháy mắt một chút, đoán suy đoán, chẳng lẽ anh ngủ thiếp đi à?
Không thể nào, lúc này cô còn nằm sấp ở trên người anh mà, anh cứ như vậy mà ôm mình ngủ thiếp đi?
Tiểu Nhan lại đợi một hồi, hô hấp của anh quả nhiên vẫn bình ổn như cũ.
Xem ra là ngủ thiếp đi thật rồi.
Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng đạp cửa nhẹ nhàng, Tiểu Nhan đầu tiên là giật mình, sau đó rất nhanh tỉnh táo lại, cô rón rén bỏ cái tay đang quần trên người mình của Hàn Thanh ra, sau đó đứng dậyđi ra ngoài.
La Tuệ Mỹ đứng ở ngoài cửa chờ cô, lúc đầu bà ấy muốn trực tiếp đi vào, nhưng nghĩ đến người bên trong nhà dù sao cũng là nam nữ, vạn nhất thấy cảnh tượng gì không nên nhìn thấy, đây không phải khiến cho con gái thêm xấu hổ à?
Cho nên La Tuệ Mỹ đứng ở ngoài cửa đợi trong giây lát, nghe thấy bên trong yên lặng, lúc này mới gõ cửa một cái. "Me."
Tiểu Nhan đi ra, La Tuệ Mỹ nhìn quanh phía sau cô, "Hàn Thanh đâu?" "Anh ấy... Ngủ thiếp đi rồi." Khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358228/chuong-1314.html