Cô nhóc này…..
Tiêu Túc không nhịn được khẽ nở một nụ cười mà ngay cả cậu ta cũng không phát hiện, sau đó nhắn tin trả lời lại.
“Vừa xong việc, giờ về đây.” Sau đó cậu ta cất điện thoại, đứng dậy cầm lấy áo khoác và chìa khóa xe rồi đi ra ngoài.
Lúc về đến nhà, Tiêu Túc vốn định lấy chìa khóa ra mở cửa, nhưng nghĩ lại có người đang ở trong nhà, thế nên cậu ta bèn đổi thành nhấn chuông cửa.
Tiếng chuông vang lên mấy lần thì cửa được mở ra.
Giang Tiểu Bạch mặc một bộ quần áo ở nhà có hình một chú gấu trắng lớn, mái tóc dài của cô ấy được buộc thành đuôi ngựa, trên đầu còn đeo một cái băng đô hình hoạt hình, dáng vẻ rất nhàn nhã.
Vừa nhìn thấy Tiêu Túc, Giang Tiểu Bạch lập tức nở cười: “Anh về rồi à? Nhanh vậy? Tôi thấy anh nhắn tin lại hai mươi phút trước, xem ra chỗ anh làm việc cũng không xa nhà lắm nhỉ!”
Nói xong, không đợi Tiêu Túc đáp lời, Giang Tiểu Bạch giơ tay kéo cậu ta vào nhà, sau đó đóng rầm cửa lại, toàn bộ quá trình như một con đàn ông.
“Lần đầu nên tôi cũng không biết khẩu vị của anh như thế nào, nên nấu mỗi kiểu một ít, nếu ngon thì anh ăn nhiều vào, còn không thì ăn ít, đừng lãng phí, để tôi gói lại là được.”
Những suy nghĩ linh tinh của cô ấy cứ văng vẳng bên tại Tiêu Túc, cậu ta thấy cô ấy còn đi dép lê hình hoạt hình, lúc đi còn phát ra tiếng loẹt quẹt loẹt quẹt, hình như cô ấy rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358184/chuong-1270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.