“Như vậy, anh còn muốn dẫn tôi đi sao?”
“…. Cô tin rằng chuyện cô chết sẽ bị phát hiện sao? Nói không chừng cô chết không thể giải thích, tôi có thể giả tạo cái chết của cô”
Giang Tiểu Bạch cong môi, vẻ mặt tự tin: “Tin tôi đi, khi mặt trời chiếu xuống, tất cả mọi thứ đều sẽ không có chỗ ẩn giấu. Chuyện tra ra manh mối chỉ là sớm hay muộn mà thôi, nếu như anh dám đánh cược”
Mặc dù sắc mặt người đàn ông khó coi, nhưng ánh mắt nhìn Giang Tiểu Bạch lại càng hài lòng, cuối cùng thậm chí còn mang theo vẻ hân hưởng. cuối cùng anh ta giống như làm một trận đấu tranh tâm lý, chậm rãi buông lỏng tay của Giang Tiểu Bạch ra.
“Chị gái nhỏ à, tố chất tâm lý của cô mạnh mẽ thật đấy, tôi thật bội phục”
Giang Tiểu Bạch không nói gì, không vui nhìn anh ta.
“Tôi muốn nói một chút, vừa rồi tôi thực sự bị cô làm cho động lòng, nhưng mà toi phát hiện cô quá độc ác, cho dù tôi thật sự bắt cô đến bên cạnh tôi thì cũng thực sự không ép được cô.
Haizz, thật là một một đoạn nhân duyên hạt sương.”
Nghe vậy, khóe môi Giang Tiểu Bạch không nhịn được co quắp: “Cút, ai có đoạn nhân duyên hạt sương với anh? Nếu như đã bỏ qua thì bây giờ tôi có thể quay lại được chưa?”
Người đàn ông mỉm cười: “Cô còn muốn quay lại sao? Không sợ lại đụng vào loại đàn ông như tôi sao? Nói thật, tôi còn muốn sinh hoạt bình thường, cho nên mới bị cô hù dọa, tôi thật lòng khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358174/chuong-1260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.