Một tiếng gọi “Tiểu Bạch” này thật sự đã khiến trái tim đang dao động bất ổn của cô ấy bình tĩnh trở lại. Giang Tiểu Bạch ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Túc, thấy ánh mắt cậu ta nhìn mình, ý bảo bản thân hãy yên tâm, cô ấy chỉ có thể gật đầu.
Nhưng sau đó, cô ấy lại quay sang mẹ Giang, trề môi ra nói: “Vậy con đi gọt hoa quả đây, mẹ đừng có mà bắt nạt anh ấy đấy!”
Nói xong, Giang Tiểu Bạch dường như do dự không nỡ đi vào nhà bếp, đi một bước lại ngoảnh đầu lại nhìn Tiêu Túc. Trong lúc đó, trên môi Tiêu Túc vẫn luôn mang theo nụ cười nhàn nhạt. Cậu ta không ngừng trao cho Giang Tiểu Bạch ánh mắt trấn an. Từng cử chỉ từng sự giao tiếp giữa hai người này đều lọt hết vào mắt mẹ Giang, bà ấy tức giận nhìn Giang Tiểu Bạch một cái, sau đó trong lòng bà ấy thầm mắng một câu: “Con nhóc đáng chết này!”.
Sau khi Giang Tiểu Bạch đi vào nhà bếp, tuy rằng không bằng lòng nhưng cô ấy vẫn gọt hoa quả. Tốc độ của cô ấy rất nhanh, cô ấy chỉ sợ Tiêu Túc sẽ chịu không được mà làm lộ mọi chuyện, vậy nên gọt xong hoa quả cô ấy mang cả đĩa ra ngoài luôn. Cả quãng thời gian chỉ tốn khoảng trên dưới năm phút.
Trước khi đi ra Giang Tiểu Bạch còn cố ý dựa vào cửa nghe trộm một chút, kết quả là không nghe thấy gì hết. Cô ấy có chút nghi ngờ, lẽ nào cuộc nói chuyện giữa hai người đó kết thúc rồi sao? Lúc cô ấy vào đến phòng khách, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358150/chuong-1236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.