“Nợ ơn cô, thì dù sao đi nữa cũng không thể nhìn cô bị lừa được chứ?”
Giang Tiểu Bạch không cho là đúng: “Sự việc còn chưa bắt đầu, sao anh biết tôi sẽ bị lừa? Hơn nữa, dù tôi bị lừa, thì anh cũng đâu có giúp tôi đầu. Anh Tiêu, chuyện này thật sự vô cùng quan trọng với tôi, nếu anh không muốn giúp thì tôi cũng không ép anh.”
Nói xong, Giang Tiểu Bạch xoay người rời đi.
Nhìn theo hướng cô ấy rời đi, Tiêu Túc nhịn không được mà nhíu mày, vì cô ấy vậy mà lại đi hướng vừa nãy, chẳng lẽ cô ấy còn định tìm người xa lạ vừa rồi?
Nghĩ đến đây, Tiêu Túc tiến lên chặn đường cô ấy. “Còn định đi vào?”
Giang Tiểu Bạch liếc nhìn cậu ta một cái, không đáp lời. “Thà tìm một người không đáng tin cậy, có khả năng bị lừa, còn hơn là đi xem mắt?” Tiêu Túc hơi nheo mắt, thật sự không hiểu được vì sao Giang Tiểu Bạch lại làm như thế, chẳng lẽ cô ấy kháng cự việc đi xem mắt đến thế sao? “Tin tôi đi, tỉ lệ tôi bị lừa chắc chắn sẽ nhỏ hơn xác suất tôi bị ép kết hôn!” Nói xong, cô ấy chớp chớp mắt, hai tay vòng trước ngực nhìn Tiêu Túc: “Anh Tiêu, anh đứng ở đây cản không cho tôi vào trong, là định giả làm bạn trai tồi à?”
Tiêu Túc: ……..…
Trên thực tế cả hai lựa chọn cậu ta đều không muốn chọn cái nào cả.
Cô gái trước mặt này mới chỉ nói chuyện với cậu ta vài lần, nếu cô ấy xảy ra chuyện, thì cậu ta cũng chẳng đau chẳng ngứa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358146/chuong-1232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.