Gì vậy?
Cô nhìn nhầm rồi sao?
Giang Tiểu Bạch nhìn thấy một người đàn ông đang dựa xuống quầy bar uống rượu buồn bã. Dáng người cao lớn nhưng lại hơi gầy, trên người mặc một chiếc áo sơ mi màu xám, tay áo được xắn lên lộ ra cánh tay gầy gò. Ánh đèn trong quán bar chiếu rọi khiến da của người đàn ông đó trở nên trắng hơn.
Cô nhìn thấy người đàn ông kia uống từng ngụm lớn, hình như anh ta đang định dùng rượu để đạt được một mục đích gì đó. Nhưng rất tiếc và tinh thần ta và trạng thái của anh ta vẫn rất tỉnh táo.
Lúc đầu Giang Tiểu Bạch cảm thấy người này rất quen mắt nhưng sau một hồi đánh giá thì cô nhận ra anh ta chính là người đó. Lúc đó anh ta nhờ cô viết bài viết đó, cô cũng không có ấn tượng gì tốt đẹp với anh ta.
Vì anh ta đã giật một nắm tóc của cô xuống. Nhưng về sau anh ta chi tiền cũng xem như rộng rãi. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc cô đãquên mất chuyện kia.
Vì trên đầu cô đã hỏi mất một mảng. Cũng may cô không phải ngày nào cũng ra đường nếu không cô thật sự sẽ xanh chín với anh ta.
Nghĩ đến đây, Giang Tiểu Bạch lắc lắc đầu, cô không nhìn nữa rồi tiếp tục ly đồ uống trong tay mình. Nhưng những tình tiết trong truyện lại hiện ra trong đầu cô.
Đàn ông tìm rượu giải sầu thì chỉ có hai nguyên nhân.
Một là thất bại trên tình trường.
Hai là thất bại trên thương trường.
Nhìn ánh mắt của anh ta và cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358110/chuong-1196.html