Cô ấy không hiểu lắm về những quy tắc của những người thuộc tầng lớp thượng lưu này. Chỉ là “nhìn đối phương uống ba ly cho nên cô ấy cũng học theo bộ dáng của đối phương uống một lỵ. Nếu như cô ấy không cho họ một chút mặt mũi, có thể sẽ làm khó Hàn Thanh. "Không có, cô làm rất tốt." Hàn Thanh thản nhiên mà liếc mắt nhìn cô ấy. "Nhưng đừng uống rượu bừa bãi.
Tiểu Nhan: " "Ồ, giám đốc Hàn đây là đau lòng cho cô Chu?" "Hiếm có nha, giám đốc Hàn của chúng ta trước đây chính là chưa bao giờ dẫn phụ nữ tham dự tiệc. Hiện giờ lại có thể thương tiếc phụ nữ, ngay cả uống rượu cũng không được ư. Mọi người trêu chọc Hàn Thanh, người ở đây đều là tinh anh, làm sao có thể không nhìn ra Hàn Thanh của tối nay với trước kia khác nhau. Nếu như là trước kia, bọn họ nào dám đùa giỡn với Hàn Thanh như vậy, chỉ sợ là một câu chưa nói xong thì ánh mắt của đối phương đã bắn qua đem họ cố định tại một chỗ, khiến họ di chuyển cũng không dám.Nhưng tối nay, có lẽ có người đẹp ở bên người cho nên mọi người trêu chọc như thế nào Hàn Thanh cũng sẽ không tức giận. Trong đáy mắt màu đen của anh ta thậm chí có một chút ý cười nhàn nhạt. "Tổng giám đốc Hàn nếu không muốn để cho cô Chu uống, không bằng...tổng giám đốc Hàn thay cô ấy uống được không?"
Cái gì? Hàn Thanh uống rượu thay cô? Điều này làm sao có thể?
Tiểu Nhan đang muốn nói gì nhưng người nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358038/chuong-1124.html