"Không thành vấn đề, nhưng..." Tiểu Nhan vẫn hỏi ý kiến của người phục vụ.
Người phục vụ khẽ mỉm cười: "Nếu cô Chu muốn để cô ấy đi lên, thì cứ làm theo ý của cô, tuy rằng trước giờ chưa từng có quá hai người lên xích đu này, nhưng xem ra hẳn là không có vấn đề gì." “Chưa bao giờ có quá hai người lên đó?” Chu Tiểu Nhan cảm thấy hơi lo lắng khi nghe người phục vụ nói vậy.
Cô ấy không sợ ngã, chỉ sợ làm gãy xích đu của người khác, dù sao cũng không phải là của mình, nếu để cô ấy quyết định thì không tốt. Nghĩ vậy, Tiểu Nhan cũng bước xuống xích đu, sau đó nói lời xin lỗi với Tô Diểu Diễu: "Xin lỗi, xích đu này không phải của tôi, vì vậy tôi không thể quyết định cô có thể đi lên hay không. Nếu cô muốn đi lên thì tôi sẽ nhường cho cô tự do quyết định."
Tô Diêu Diêu: "...
Vốn dĩ chỉ là chuyện nhỏ, Tô Diêu Diêu không để ý đến, có đi lên hay không cũng không quan trọng, chỉ là muốn tìm cơ hội gần gũi và kiểm chứng mối quanhệ của Tiểu Nhan với Hàn Thanh thôi.
Nhưng còn bây giờ? Không nghĩ tới Tiểu Nhan lại để mình tự quyết định, cũng đồng nghĩa với việc Tiểu Nhan đưa lại toàn bộ quyết định cho mình, và nếu có hậu quả gì thì người gánh chịu lại là mình.
Dường như cô ấy đã đánh giá thấp người đối diện, nhìn không hề ngốc nghếch và ngọt ngào như vẻ bề ngoài.
Nếu muốn thử thì có lẽ sẽ có chút khó khăn?
Nhưng ngay sau đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358036/chuong-1122.html