Nhìn thấy Hàn Thanh, Tiểu Nhan sững sờ, cảm thấy tỉnh táo hơn rất nhiều.
Rõ ràng là cô ấy không uống …
“Lên xe” Hàn Thanh lạnh lùng nói.
Tiểu Nhan: “…”
Hu hu, chỉ vì cô ấy vô tình nghe được cuộc nói chuyện của họ nên anh ta không để cô đi sao?
Tiểu Nhan yếu ớt nhìn anh ta giơ móng vuốt của mình lên.
“ồ, tôi không lên xe được không?”
Cô ấy đã đảm bảo nhiều như vậy, tại sao không để cô ấy đi?
Hơn nữa, buổi tối Tiểu Nhan ăn quá nhiều bánh ngọt nên hiện tại cô ấy rất buồn nôn, cô ấy không dám lên xe vì sợ mình sẽ nôn trong xe của anh ta.
“Đưa cô về nhà”
“A? Đưa tôi trở về?” Tiểu Nhan không có phản ứng lại, chỉ vào chính mình, Hàn Thanh muốn đưa cô ấy trở về?
Tại sao nghe điều này có vẻ huyễn hoặc thế?
Cô ấy cảm thấy mình như đang nằm mơ nên đưa tay ra dụi dụi mắt, sau đó lại định thần nhìn lại, phát hiện khuôn mặt lành lạnh của Hàn Thanh vẫn không hề biến mất ở phía trước.
Tiểu Nhan thẳng lưng và trả lời một cách nghiêm túc.
“Cám ơn, không cần đâu” Cô ấy biết Hàn Thanh đưa cô ấy trở về là vì thân sĩ phong độ, coi cô là bạn tốt của em gái anh ta. Nếu không dựa vào tính cách của anh ta làm sao có thể chủ động dừng lại chờ cô ấy? Nhưng vì Tiểu Nhan đã quyết định tránh xa anh ta nên sẽ không lên xe của anh †a nữa.
Nếu như luôn như vậy thì cô ấy và Hàn Thanh sẽ tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358005/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.