Uất Trì Kim bị con gái chỉ trích thì chỉ biết im lặng, tuy là một doanh nhân có tiếng nhưng ông ấy thực sự bất lực trong những chuyện như vậy.
Dù bác sĩ giỏi đến đâu thì nếu gặp phải tình huống của Dạ Mạc Thâm, họ cũng chỉ có thể nói rằng còn phải xem rằng ý thức của bệnh nhân có đủ mạnh hay không mà thôi.
Nếu anh muốn tỉnh dậy thì anh sẽ tỉnh dậy.
Các bác sĩ giỏi đã được mời đến đây rồi, vậy ông ấy có thể làm gì khác?
Ngoài việc thắp hương và cầu nguyện với ông trời thì Uất Trì Kim thực sự không thể nghĩ ra những ý tưởng khác hay hơn.
Dù Tống An có đá xéo Uất Trì Kim nhưng bà không hề để tâm đến những lời nói của Uất Trì Kim.
Sau đó khi tìm Mộc Tử bà còn nói đùa với cô về chuyện đó, ai biết rằng sau khi nghe xong thì vẻ mặt của Hàn Mộc Tử khá nghiêm túc, sau đó đồng ý.
Tống An bỗng nhiên hóa đá.
Cái gì?
Bà cho rằng ông cụ già rồi nên mê tín.
Hơn nữa xã hội hiện nay không còn quan tâm đến những tín ngưỡng mê tín dị đoan thì làm sao Mộc Tử…
Nghĩ đến đây, Tống An không khỏi nói: “Mộc Tử, cháu là người thế hệ trẻ, sao có thể… mê tín như người già thế?”
Nghe thấy như thế thì Hàn Mộc Tử khẽ cười giải thích: “Dì, đây không phải là mê tín, chỉ là đi cần cho an lòng”
Cô chưa từng nghĩ tới chuyện này, nhưng nếu ông ngoại của Mạc Thâm đã nhắc đến chuyện này thì cô đến thăm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357992/chuong-1078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.