"Cô Chu, bà La, hai người đến rồi à? Đi đường có lạnh không?"
La Tuệ Mỹ nhìn thấy vẻ mặt của người kia liền cảm thấy bên kia không có ý tốt. Bà ấy định nói nói là lạnh hay không lạnh anh tự mình đi ra ngoài xem thì biết, còn hỏi làm cái gì.
Nhưng khi lời nói đến miệng, bà ấy lại nghĩ đến những lời Tiểu Nhan nói với mình lần trước, VÌ vậy liền thay đổi lời nói.
"Ai, thời tiết này thì có gì lạnh chứ? Vừa hay ra ngoài rèn luyện thân thể, anh ở đây đợi chúng tôi lâu rồi phải không? Ngại quá, để anh phải đợi lâu như vậy."
Thái độ lần trước và bây giờ của bà ấy thay đổi 180 độ khiến người môi giới hơi khó hiểu, nhưng anh ta là người chạy việc, rất nhanh đã đưa ra thái độ phù hợp.
"Bà La khách sáo quá rồi, chờ đợi khách hàng là việc tôi nên làm. Bây giờ tôi sẽ đưa hai người đến gặp anh ta."
“Anh?” La Tuệ Mỹ nheo mắt khi nghe đến giới tính: “A, xin hỏi, điều kiện của bên kia là gì? Đến đâu để gặp? Có nguy hiểm gì không?”
Tiểu Nhan: "..."
Cô ấy chưa kịp ngăn cản, La Tuệ Mỹ đã hỏi hết tất cả những thứ đó.
Đột nhiên bầu không khí trở nên khó xử, một lúc sau, Tiểu Nhan mở miệng giải thích thay mẹ:
"Thật xin lỗi, mẹ tôi hơi bảo thủ, với cả ở thị trấn nhỏ ngày ngày nói chuyện với các ông các bà, chắc anh cũng hiểu, đồng thời cũng mong anh hiểu rằng bà ấy không có ác ý, chỉ là sợ tôi bị tổn thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357954/chuong-1040.html