Cuối cùng, người mẹ vĩ đại bà La Tuệ Mỹ của Tiểu Nhan tất nhiên sẽ không đồng ý cho con gái mặc loại đồ đó. Tiểu Nhan bất đắc dĩ mặc quần áo trước kia của mình rồi trở về lấy vali.
Sau khi vào cửa, cô bị cảnh tượng trong phòng làm giật mình, mùi thối khiến cô suýt ngất.
Mẹ nó… Cô quên mất, Tiểu Nhan tự trách bản thân đã biến căn phòng của Mộc Tử trở nên bừa bộn thế này. Thế là cô mau chóng dọn dẹp phòng ngủ, làm xong cô mệt bở hơi tai phải nghỉ ngơi một lúc. Sau đó, Tiểu Nhan mới thu dọn đồ của mình.
Căn phòng này là hai người mua nhưng… Dù sao cũng không phải của cô.
Thuộc về cô là ngôi nhà nhỏ trong thành phố, đó là do ba cô mua bảo rằng nó là của hồi môn.
Sau này, hai cha con bất hòa, Tiểu Nhan cũng không còn về đó ở.
Bây giờ cô cũng không có ý định quay về đó, cô dự định sẽ về nhà cùng mẹ ở một thời gian ngắn, nó cũng gần bệnh viện thuận tiện cho việc chạy tới chạy lui giữa nhà và bệnh viện. Hai mẹ con có thể chăm sóc lẫn nhau.
Tiểu Nhan dọn đồ xong rồi kéo vali ra ngoài.
Trong tay là chìa khóa nhà, Tiểu Nhan ngẩn người nhìn nó, lúc đầu cô nên đưa cho Mộc Tử nhưng hiện tại cô không muốn gặp ai cả.
Thế là Tiểu Nhan cất chìa khóa và kéo vali đi khỏi.
Ở một nơi khác.
Hàn Mộc Tử đã giải quyết xong công việc ở công ty mà chuyện của tập đoàn nhà họ Dạ cũng hoàn thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357935/chuong-1021.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.