Nghe lời này, Đậu Nhỏ liền sửng sốt.
Vốn dĩ Uất Trì Kim tìm cậu bé để nói chuyện này, nói mấy ngày nữa Hàn Mộc Tử và Dạ Mạc Thâm sẽ quay về nước, hỏi cậu bé có muốn đi theo về không, hay là muốn ở lại với ông cụ.
Nếu như mà ở lại với ông cụ, ông cụ sẽ không còn cô đơn nữa.
Để Đậu Nhỏ ở lại, Uất Trì Kim còn giả bộ đáng thương trước mặt cậu nhóc.
Nhưng mà bây giờ lại không giả bộ nữa, bỗng nhiên ông cụ cảm thấy như vậy sẽ không công bằng đối với đứa bé.
Đương nhiên Đậu Nhỏ cũng biết mưu tính của Uất Trì Kim, dù sao cậu bé cũng là một đứa trẻ rất thông minh.
Vì vậy cậu bé lập tức nói mình bằng lòng ở lại với Uất Trì Kim.
Mami đã rất khổ rồi, không thể để mami phải chịu khổ thêm nữa, lúc đó Đậu Nhỏ chỉ nghĩ như vậy. “Ông có ngoại, nếu như Đậu Nhỏ theo mẹ và nước, vậy thì một mình ông cố ngoại sẽ rất cô đơn đấy, Đậu Nhỏ thương ông có ngoại lắm, không theo mari vě dâu."
Nghe thấy vậy, lòng Uất Trì Kim khẽ động. "Cháu thương ông cố ngoại, vậy cháu không thương mami cháu à?"
Đậu Nhỏ chớp chớp mắt, nhẹ giọng nói: "Mami còn có daddy ở bên mà, nhưng mà ông có ngoại... không có ai cả, vì vậy Đậu Nhỏ muốn ở lại với ông cố ngoại." "... Đứa trẻ ngoan."
Uất Trì Kim xúc động, đưa tay ôm lấy Đậu nhỏ vào lòng mình, bộ dạng vô cùng cảm động.
Nhiều năm thiếu đi tình thân như vậy, không nghĩ đến lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357898/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.