Trong phòng sách
Uất Trì Kim ngồi trước bàn đọc sách, vẻ mặt âm trầm nghiêm khắc, ánh mắt vẫn sắc như kiếm mà dừng trên mặt cô.
Lúc trước ở trên bàn cơm, Hàn Mộc Tử đã bị ảnh mắt ấy làm cho sợ sệt, lúc này xung quanh lại không có ai khác, ánh mắt này càng trở nên đáng sợ hơn nữa. "Chắc hẳn Mạc Thâm đã nói với cô chuyện lúc nãy nó nói với tôi ở trên bàn ăn rồi đúng không."
Hàn Mộc Tử gật đầu: "Vân thưa ông ngoại." "Hừ, nó thực sự là yêu thương cô mà!" Hàn Mộc Tử: "….. "Ngay cả người làm ông ngoại như tôi nó cũng không tin tưởng, chỉ sợ tôi ngược đãi cô!" "Không phải thể đầu ông ngoại." Hàn Mộc Từ nhẹ những giải thích: "Mạc Thâm không phải không tin ông dầu, mà là không tin cháu, anh ấy sự tỉnh cách của cháu hơi bằng bột sẽ xúc phạm đến ông, đến lúc đó lại làm cho quan hệ vốn không tốt lại trở nên xấu đi, ông là ông ngoại của anh ấy, còn là người trước đây đã vớt từ dưới biển lên mà cứu anh ấy một mạng. Đã là người thân lại là ân nhân nữa, cháu và Mạc Thâm càng kính trong ông ngoại hơn, không thể nghĩ ông ngoại như vậy được."
Những lời nói này trực tiếp nói ra trongjd điểm, Uất Trì Kim nhìn thẳng vào ánh mắt chân thành của cô, không hề có chút dối lừa, ngọn lửa còn đang nổi lên cao giờ đã bị dập tắt đi một chút. "Hừ, cô biết là được rồi."
Thực sự thì những lời này không những làm cho Uất Trì Thâm bớt giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357895/chuong-981.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.