Tạm thời không nói cô ấy không thích bạn, người ta ngay cả chú ý cũng không hề chú ý đến bạn.
Không ngờ bản thân thích cô ấy nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng không có một tí xíu vị trí nào trong lòng cô ấy. Cũng khó trách, bản thân mình đã không giỏi giang như người ta, cộng thêm bây giờ mình trở thành dáng vẻ như quỷ này.
Người ta sẽ càng không đem cậu ta đặt vào trong lòng.
Tiêu Túc cảm thấy tim mệt mỏi, bỗng nhiên không nói nên lời nữa.
Tiểu Nhan lại có vẻ như tìm được ngọn nguồn để loại trừ đi sự lúng túng, nói chuyện với cậu ta, giọng nói trong trẻo từng câu từng câu chui vào trong tai cậu ta.
“Tôi không biết nữa, lần này vốn dĩ chính là dẫn Đậu Nhỏ qua đây tìm Mộc Tử, chúng tôi đều rất lo lắng cho cô ấy, bây giờ nhìn thấy cô ấy có vẻ như không xảy ra chuyện gì cả, có lẽ đợi đến ngày mười lăm thì trở về thôi.”
Nói đến đây, Tiểu Nhan như nhớ đến điều gì đó, nói thêm một câu: “Nhưng mà tôi lại rất muốn quay về, Tết Nguyên Tiêu trong nước khá náo nhiệt.”
Tết Nguyên Tiêu ở vài nơi sẽ có rất nhiều hoạt động phong tục, đến lúc đó đi xem thử, tham gia thử cảm giác sẽ rất thú vị.
Cô cảm thấy gần đây mình thật sự quá u ám rồi, cần tham gia vài hoạt động có sức sống, mới có thể cho bản thân tự tin tìm lại mình.
Suy nghĩ trong lòng Tiêu Túc xoay chuyển, nhìn cô ấy một cái: “Có lẽ chúng ta có thể cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357887/chuong-973.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.