“Hửm?” Hàn Mộc Tử không hiểu: “Cậu mơ thấy anh ấy làm cái gì gì?”
Tiểu Nhan ho nhẹ một tiếng, thẹn thùng cúi đầu xuống khẽ nói: “Tớ mơ thấy anh ấy giải thích với tớ, anh ấy không có bỏ rơi tớ, là tớ hiểu lầm.
“Cho nên?"
“Cho nên... Tớ ở trong mơ quyết định tha thứ cho anh ấy!"
Hàn Mộc Tử: "g"
Cho nên cô chủ này cảm thấy những gì xảy ra tối qua chỉ là một giấc mơ, không những coi những chuyện đó là giấc mơ, cô ấy còn ở trong mơ tha thứ cho Hàn Thanh, sau đó trái tim đã chết được hồi sinh?
“Tớ biết cậu chắc chắn sẽ châm biếm tớ, thế nhưng mà... Giấc mơ tối hôm qua tớ cảm thấy vô cùng chân thực, chân thực đến mức tớ cảm thấy trong thực tế thực sự xảy ra chuyện như vậy. Ngay lúc đó tớ cảm thấy, nếu như tớ cố gắng thì anh ấy sẽ đối xử ôn nhu với tớ một chút, cho dù chỉ là một chút xíu thôi tớ cũng thấy thỏa mãn rồi."
Nhìn thấy bộ dạng này của Tiểu Nhan, Hàn Mộc Tử không biết có nên nói chuyện tối hôm qua cho Tiểu Nhạn hay không?
Nói cho cô ấy biết rằng giấc mơ tối hôm qua của cô ấy không phải là mơ, đó là chuyện thực sự xảy ra.
Nhưng mà do Tiểu Nhan phát sốt cộng thêm uống nhiều rượu, cho nên mới cảm thấy chuyện tối qua là một giấc mơ.
Haizzz.
Bỗng nhiên Hàn Mộc Tử có chút đau lòng cho
Tiểu Nhan.
“Mộc Tử, Mộc Tử, không phải cậu đang cười trộm trong lòng đó chứ?"
Giọng nói của Tiểu Nhan kéo cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357873/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.