Thời gian lặng lẽ trôi qua, đến giữa trưa, Dạ Mạc Thâm, Đậu Nhỏ và Tiêu Túc còn chưa trở về, Hàn Mộc Tử không khỏi có chút bận tâm nhớ đến, cô cầm điện thoại gọi cho Dạ Mạc Thâm hỏi xem bọn họ đi đâu.
Điện thoại vang lên một hồi liền được kết nối.
Ngay sau đó bên kia liền truyền đến một giọng nói tỉnh bơ.
"Mẹ"
Âm thanh của Đậu Nhỏ từ trong điện thoại di động truyền tới, lập tức liền tiến vào trong tim của Hàn Mộc Tử, cô bị tiếng nói này chọc cho nở nụ cười.
"Đậu Nhỏ."
"Mẹ." Đậu Nhỏ lại gọi cô một tiếng, sau đó mở miệng hỏi: "Mẹ xấu lắm, rõ ràng là có số của Đậu Nhỏ, tại sao lại chỉ gọi điện thoại cho ba? Mẹ bất công quá nha? Thích ba mà không thích Đậu Nhỏ có phải không?"
Nghe thấy lời này, trong đôi mắt xinh đẹp của Hàn Mộc Tử hiện lên vẻ bất đắc dĩ, đưa tay nhéo nhéo lông mày của mình, dịu dàng nói: "Đồ đần, làm sao mẹ có thể bất công được?"
Đậu Nhỏ và Dạ Mạc Thâm, đều là hai người đàn ông quan trọng nhất trong cuộc sống của Hàn Mộc Tử, không theo thứ tự cụ thể nào.
Đương nhiên, nếu như đứa trẻ trong bụng cô vẫn là nam, vậy người đàn ông quan trọng nhất trong cuộc sống của cô lại có thêm một người. Có điều đối với Hàn Mộc Tử bây giờ mà nói, cô càng hi vọng đứa trẻ trong bụng mình là nữ hơn.
Nếu như là con gái, gia đình của cô và Dạ Mạc Thâm chính là nhi nữ song toàn.
Một nhà bốn người.
Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357849/chuong-935.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.