Đậu Nhỏ chưa bao giờ nghĩ về điều này, vào một ngày nào đó cậu bé cũng thực sự có thể cảm nhận được sự dịu dàng và tình yêu thương từ cơ thể của ba truyền đến cho mình.
Dù sao thì trong ấn tượng của cậu bé, cậu bé vẫn luôn sống với mẹ.
Mẹ đối xử với cậu bé rất tốt, dì Tiểu Nhan thì rất quan tâm chăm sóc bé, cậu cũng cưng chiều cậu bé vô cùng.
Cậu bé cũng đã từng tự hỏi nếu bé có được sự cưng chiều của ba thì liệu sự nuông chiều đó có giống với cậu vẫn luôn dành cho bé hay không.
Tuy nhiên, sau khi Đậu Nhỏ so sánh giữa dì Tiểu Nhan và mẹ, liền cảm thấy sự cưng chiều của ba và sự cưng chiều của cậu chắc chắn sẽ không giống nhau đâu. Tất nhiên, câu bé cũng không có nói là cậu và di Tiểu Nhan không chiều chuộng bé nhiều như ba và mẹ, ngược lại, họ đều đối xử với bé rất tốt.
Chẳng qua chỉ là có một số tình cảm không thể thay thế bù đắp được.
Ba là ba, và mẹ là mẹ, cũng hoàn toàn khác
nhau.
Đậu Nhỏ nhìn Dạ Mạc Thâm đang nhẹ nhàng xoa vết thương cho mình, cảm thấy sống mũi hơi chua xót, rất nhanh sau đó cậu bé đã hiểu ra rằng mình đã bị ba làm cho cảm động rồi.
Ngay sau đó, Đậu Nhỏ đã phản ứng lại, khịt mũi một tiếng, rút cánh tay của mình lại.
Dạ Mạc Thâm dừng lại, ngước mắt lên hỏi cậu bé: "Sao vậy hả?”
Anh muốn kéo tay bé lại lần nữa, nhưng Đậu Nhỏ đã đẩy anh ra và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357834/chuong-920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.