"Được rồi, được rồi, không làm phiền hai người nữa, chị dâu, ngày khác bọn tôi quay lại thăm cô.” Cuối cùng, George cũng chào tạm biệt Hàn Mộc Tử.
Nụ cười trên môi Hàn Mộc Tử có chút ngượng ngùng, dù sao Dạ Mạc Thâm cũng thô lỗ đuổi người thế này, nhưng dường như anh ta không để ý chút nào.
“Xin lỗi, George, La Lệ... Khi xuất viện, tôi nhất định sẽ cùng hai người ăn tối. Hôm nay quả thực có chút bất tiện.
La Lệ bị gọi tên liền vội vàng xua tay: “Không có gì, Mộc Tử, bọn tôi đều hiểu, đúng không George?"
George gật đầu, sau đó hai người nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh.
Trước khi đi, George nhìn Dạ Mạc Thâm đầy cay đăng rồi mới rời đi cùng La Lê.
Ngay khi mọi người rời đi, phòng bệnh trở lại yên tĩnh, bầu không khí vui vẻ náo nhiệt trước đó chậm rãi biến mất, Hàn Mộc Tử nhìn về phía Dạ Mạc Thâm không nhịn được nói: "Cái đó, sau này anh có thể đối xử với bọn họ tốt hơn chút được không?”
Nghe vậy, Dạ Mạc Thâm Thần nheo mắt lại, nguy hiểm nhìn cô.
“Em muốn anh đối xử tốt với những người phụ nữ khác hả?"
Hàn Mộc Tử: “... Em không có ý đó, em chỉ muốn nói rằng George và La Lệ đều là bạn của chúng ta."
Dạ Mạc Thâm Thần ghé sát vào người cô, một tay chống bên cạnh cô, nhỏ giọng nói: “Thì sao? Anh chỉ tốt với em thôi không được hả?”
Chỉ đối xử tốt với cô tất nhiên là được. Tuy nhiên, vẻ ngoài của Dạ Mạc Thâm quả thực quá lạnh lùng, khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357817/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.