Bà ấy không nói hết câu tiếp theo, nhưng mọi người đều có thể hiểu được.
Uất Trì Kim im lặng một lát rồi chợt lên tiếng: “Vu Ba, anh lập tức dẫn người đi tìm gần đây xem, nếu như gần đây không có thì đi tới mấy chỗ xa hơn mà tìm, nhất định phải tìm được.”
Vẻ mặt Vu Ba nghiêm túc gật đầu. “Tôi biết rồi ông chủ, tôi lập tức đi ngay.
Sau khi Vu Ba rời đi, Tống An cũng không yên tâm mà ngồi đây chờ, bà ấy cũng muốn đi, lúc đi qua Uất Trì Kim thì bị ông ta gọi lại. “Con chỉ mới tới đây, con không tự tìm thấy cô ấy được đâu.”
Nghe thấy thế, Tổng An dừng bước lại, lạnh lùng nhìn Uất Trì Kim. “Nên?” “Về nhà với ba trước đã, Vu Ba đã phải người đi tìm rồi, sẽ sớm có tin tức thôi.”
Tống An chẳng thèm nghĩ ngợi mà lập tức từ chối đề nghị của Uất Trì Kim, đồng thời lạnh lùng nói:“Không cần, tôi không nhàn nhã được như ngài, dưới tình huống này mà vẫn có thể ngồi yên chờ tin tức được.”
Uất Trì Kim: "...
Không ngờ ý tốt của mình lại bị từ chối Uất Trì Kim biết rõ đứa con gái này của mình ghét mình đến mức nào, nhưng hôm nay bị bà ấy cư xử với mình như thế khiến trong lòng người làm ba là ông ta rất khó chịu.
Bây giờ trong lòng Tống An chỉ nghĩ tới Hàn Mộc Tử, cô đi ra ngoài với mình, hơn nữa còn bị mình làm liên lụy, nếu lần này Hàn Mộc Tử có chuyện gì thì bà ấy có chết ngàn lần cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357808/chuong-894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.