Mặc dù ý là như vậy, nhưng chị Lâm cũng sẽ không nói quá khó nghe.
Cô ấy mim cười: "Công ty chúng tôi chỉ là không muốn làm cho cô Đoan Mộc chịu tủi thân mà thôi, cũng không có không cho cô vào công ty."
Đoan Mộc Tuyết vung ta lên, bộ dạng hiển dịu, nịnh nọt hồi nãy trong nháy mắt liền biến mất: “Tôi không thèm sợ tủi thân, chị cứ xếp cho tôi bừa một vị trí là được, ông cụ Uất Trì không nói cho chị phải làm thế nào sao? Sao chị lại còn thể này hả? Chi là sắp xếp một vị trí cho tôi chứ có phải chuyện to tát gì đâu."
Lời này nói ra vô cùng bực tức, chị Lâm cau mày, bình tĩnh mà nói: "Nếu như cô Đoan Mộc cảm thấy có thể ngồi lên một vị trí dễ như vậy, vậy thì xin mời cô quay về tập đoàn Đoan Mộc của nhà cô đi, chỉ là một vị trí bình thường mà thôi, người cao quý như cô Đoạn Mộc đây cô thích ngồi như thế nào thì ngồi, thì phía công ty chúng tôi, cũng không có ai dám nói cái gì" " Chí nói năng kiểu gì đấy hả?"
Đoan Mộc Tuyết trừng mắt, tức giận mà nhìn chi Lâm: "Chỉ có phải là nhiều hơn tôi tỉ kinh nghiệm, tuổi cũng nhiều hơn một chút mà dám bắt nạt tôi hả? Tôi là con gái lớn nhà Đoan Mộc đấy, ông cụ Uất Trì cũng đã tự mình gọi tên tôi vào công ty rồi, chị lại dám nói chuyện mới tôi như vậy!"
Chị Lâm nâng mắt lên, cô ấy cũng không phải là một người khách khí, trực tiếp lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357763/chuong-849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.