Cô vẫn không có phản ứng gì, chỉ lẳng lặng ngôi trên đùi anh, đồng thời anh cũng ôm chặt cô vào lòng.
Hàn Mộc Tử cảm thấy tim của mình dường như đập lệch đi một nhịp, dáng vẻ thất thân nhìn anh.
"Anh, anh làm cái gì vậy?" Cô nói với giọng
lập bập.
Dạ Mạc Thâm không nói gì, chỉ từ từ đưa tay nâng cảm cô lên, vai hơi ngả về phía trước, hơi thở ấm áp phả vào mặt có
"Tan làm rồi."
"Cái, cái gì, tan... ưm. Trong lúc Hàn Mặc Tử vẫn còn đang thác mặc không hiểu tại sao anh lại nói ra những lời này, thì mất của Dạ Mạc Thâm dường như đang áp sát lại, tiếp đó phía trước mắt liền tối sầm lại.
Anh đang hòn có
Hàn Mặc Tử bị bất ngờ, đôi mắt liền mở to hết cỡ, cô cảm thấy não của mình giờ như một khoảng không trống rỗng, chẳng thể suy nghĩ được gì nữa. Chỉ biết rằng, trước mắt đầu đầu cũng tràn đầy hơi thở nam tính mãnh liệt toả ra từ cơ thể của Dạ Mạc Thâm, cô có chút căng thắng, không biết phải đặt tay mình ở đâu, cuối cùng chỉ có thể nằm chặt áo sơ mi trên ngực của anh, ngẩng đầu lộ ra chiếc cổ thon dài trắng nõn đón nhận nụ hôn của anh.
Trái tim cô đang run rẩy, phản ứng của anh với cô lúc sáng khiến cô nghĩ rằng tất cả những chuyện xảy ra đêm qua có lẽ chỉ là giấc mơ của chính có mà thôi.
Thế nhưng bây giờ, sự ấm áp trên đôi môi là thật, cả nhịp tim loạn xạ của cô và hơi thở của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357732/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.