Đoan Mộc Tuyết vừa lòng thỏa ý rời khỏi nhà họ Uất lúc cô ta rời đi thì đúng lúc gặp Dạ Mạc trở về, cô ta hưng phần lập tức đi đến đón tiếp.
"Anh Thâm, anh về rồi sao? Hôm nay tăng ca có
Dạ Mạc nhìn đối phương một chút, nhàn nhạt ừ một tiếng, sau đó đi qua cô ta, không nhìn cô ta thêm một lần.
Đoan Mộc Tuyết cảm thấy được người đi qua bên cạnh mình, muốn làm cho không khí bớt lúng túng nhưng không có cơ hội, cô ta tức giận năm chặt đấm, tức đến mức răng nghiến lợi. Nửa ngày sau, cô ta lại đưa tay xuống, cười
từ an ủi chính mình.
Không có gì, tính cách anh càng lạnh lùng càng tốt, cái này có nghĩa là không phải ai anh cũng để ý đến, chỉ cần định hôn với anh, lại tìn một ngày lành khác để kết hôn, còn sợ anh không yêu mình sao?
Mình cũng không phải cô gái bình thường, có cách để anh cảm mến minh.
Nghĩ đến đây, trong lòng Đoan Mộc Tuyết mới dễ chịu hơn không ít, sau đó rời đi.
Dạ Mạc Thầm theo thông lệ chào hỏi Uất Trì Kim, sau đó chuẩn bị đi lên tầng, không ngờ Uất Trì Kim lại gọi anh lại
“Thời gian gần đây đều tăng ca sao?"
Dạ Mạc Thầm nhếch đôi môi mỏng suy tư một chút, sau đó lậc đầu: "Việc ở công ty cháu giải quyết được, không cần tăng ca
Nghe vậy, lông mày Uất Trì Kim không khỏi lại "Không cần tăng ca? Vậy mấy ngày gần đây cháu chạy đi đầu? Không tăng ca ở công ty sao không về nhà ăn
"Gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357723/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.