Sau khi Geogre vào nhà, liền nhanh chóng đi vào phòng bếp, sau đó đặc biệt vui mừng.
“Oa, hôm nay lại có canh cá để ăn sao?
Thật tốt quá!”
Dạ Mạc Thâm đứng ở cửa còn chưa đi vào: “…
Anh nhìn Geogre với ánh mắt như muốn giết người, trước đây sao anh không cảm thấy thăng nhóc Geogre này thích ăn đòn vậy nhỉ?
Hừ, xem ra cậu ta ngứa da thật rồi Đột nhiên, Dạ Mạc Thâm như nghĩ tới điều gì, lấy điện thoại di động ra.
“Chị dâu?” Geogre thừa dịp Dạ Mạc.
Thâm còn ở bên ngoài lén chạy vào phòng bếp, nhỏ giọng nói chuyện với cô: “Sao Uất Tr lại ở đây?”
Hàn Mộc Tử: “Tan làm liền đi cùng tôi tới đây, anh ấy nói muốn lấy lại quần áo để lại hôm qua.”
Hả?
Nguyên nhân này làm cho Geogre nhịn không được nhướng mày: “Quần áo ngày hôm qua? Chính anh ấy nói muốn tới lấy?”
“Ừ“ Hàn Mộc Tử gật đi “Cô tin à?” Geogre lại gần, nheo mắt lại hỏi một câu.
“Làm sao vậy?” Hàn Mộc Tử khó hiểu nhìn Geogre, hơi nghi hoặc nói: “Hôm qua anh ấy nói bộ vest rất đắt đương nhiên là muốn lấy về rồi”
Đương nhiên, Hàn Mộc Tử không nói cho Geogre biết, đồ lót của mình ở trên bộ vest, loại chuyện này… Chỉ có cô và Dạ Mạc Thâm biết là được.
Geogre vừa nghe liền hiểu lầm, cười ha ha ra tiếng: ‘Rất đắt? Đường đường là người thừa kế tập đoàn nhà Uất Trì lại nói hai chữ rất đắt? Chị dâu, không thể không nói, cô thật sự quá ngây thơ!”
Thấy Hàn Mộc Tử đang nhìn mình, Geogre liền giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357717/chuong-803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.