Ngon quá! Không ngờ chị dâu khéo tay thế này, sau này phải qua đây chơi thường xuyên.
George nghĩ thầm trong lòng, nghĩ thầm trong lòng.
Uống xong một bát canh, George cầm bát nhìn Hàn Mộc Tử. “Tôi có thể uống thêm bát nữa không?
Hàn Mặc Tử liếc mắt nhìn anh, thấy vẻ mặt mong chờ của anh, cứ như uống say canh cá không khỏi nở nụ cười.
Đối với tất cả đầu bếp, món ăn mình làm được yêu thích là một sự khẳng định và khen ngợi.
Mặc dù Hàn Mặc Tử không phải đầu bếp nhưng bữa ăn hôm nay do cô nấu, thấy George thích ăn như vậy, với cô cũng là một sự khẳng định.
Trong lòng cô tất nhiên rất vui, liền cầm lấy bát của anh rồi đứng dậy. “Được, tôi lấy cho anh."
Nhưng lúc này Dạ Mạc Thâm đang ngồi yên không nhịn được nói. "Tự cậu không có tay à?” m thanh đột ngột vang lên khiến hai người sững sờ, George và Dạ Mạc Thâm nhìn nhau, thấy rõ sự cảnh cáo trong đôi mắt anh.
George im lặng một lúc rồi nói: “Để tôi tự làm!”
Sau đó, anh nhận lại bát trong tay Hàn Mộc Tử rồi tự mình đi lấy canh cả, trong lòng cảm thấy phiên muộn.
Hừ, tên Uất Trì Thầm này chắc chắn đang ghen vì anh ta có bát canh cá do chị dâu tự tay nấu, còn cậu ta thì không. Lúc này, Hàn Mặc Tử mới phát hiện sau khi Dạ Mạc Thâm ngồi xuống, anh vẫn chưa động đũa
Không hợp khẩu vị anh ấy à? Hàn Mộc Tử nhất thời không đoán được trong lòng anh đang nghĩ gì, bèn cầm bát lên đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357708/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.