Có chị Lâm ở đây, đương nhiên cô không dám tự mình mang cà phê tới cho Dạ Mạc Thâm, cô đưa cà phê tới trước mặt chị Lâm, nhẹ nhàng nói: “Chị Lâm, cà phê em pha xong rồi.”
Chị Lâm nhìn cô bằng ánh mắt tán dương, máy môi cười nói: "Không tồi, em mang chỗ tài liệu này xuống phát cho lầu dưới đi.”
Hàn Mộc Tử ngoan ngoãn giơ tay nhận lấy: “Vâng."
Ở trước mặt chị Lâm, cô chỉ có thể tỏ vẻ ngoan ngoãn, nghe lời, thể hiện bản thân như một người mới thật sự.
Nếu như ngoài mặt cô biểu hiện ra qua mức vội vàng thì chị Lâm cũng có quyền khai trừ cô.
Hàn Mộc Tử đi đưa tài liệu, chị Lâm mang cà phê tới phòng giám đốc.
“Cốc cốc”. Hai tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi.”
Nghe được tiếng gõ cửa, Dạ Mạc Thâm liếc mắt nhìn thoáng qua, anh còn tưởng rằng cô gái kỳ lạ kia sẽ mang cà phê tới cho mình nhưng không ngờ lần này lại là chị Lâm.
Không hiểu vì sao, Dạ Mạc Thâm vô thức nhíu mày lại, ánh mắt nhìn chăm chú ly cà phê trên tay cô ta. Mời đọc truyện trên Truyện 88
Vừa uống cà phê của cô gái kỳ lạ kia pha, anh đã có cảm giác hương vị đó rất quen thuộc, khiến anh nhớ mãi không quên, cho nên nhân lúc chị Lâm làm việc mới bảo cô pha cà phê cho mình.
Thế nhưng không ngờ chị Lâm lại mang cà phê tới, ly cà phê này rốt cuộc có phải do cô gái kỳ lạ kia pha hay không?
“Cậu Thâm, cà phê đây. Bởi vì trước nay nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357675/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.