Một lúc sau, anh ta lại ngẩng đầu lên, giọng điệu thờ ơ. "Cảm ơn vì cô đã vất vả mấy ngày nay.
Tiểu Nhan nghe được lời cảm ơn này thì vừa mừng, vừa lo. Cô ta lắc đầu nói: "Không vất vả. Chỉ là... Em có thể vào nhìn Mộc Tử được không?"
Mặc dù trai đẹp rất quan trọng nhưng bạn tốt thì còn quan trọng hơn.
Trong lòng Tiểu Nhan, Hàn Mộc Tử vẫn có vị trí cao hơn. "Vào đi.”
Khi Tiểu Nhan được đưa tới phòng bệnh của Hàn Mộc Tử, Tô Cửu đang ở bên chăm sóc cô. Tô Cửu nhìn thấy Tiểu Nhan tới thì biểu tình trên mặt có chút nhẹ nhõm: “Tiểu Nhan? Em đã xử lý xong chuyện ở Thái Lan rồi à?" “Vâng, xử lý xong rồi. Em nghe nói Mộc Tử phát sốt?" Lúc hai người nói chuyện, dường như sợ đánh thức Hàn Mộc Tử nên hai người cố ý nhỏ giọng hết mức.
Tô Cửu gật đầu. "Đúng vậy, cô ấy bị sốt nặng, nhưng cô ấy đang mang thai và không thể uống bất kỳ loại thuốc nào, vì vậy bác sĩ đề nghị dùng phương pháp vật lý để làm mát cơ thể."
Nghe vậy, Tiểu Nhan không khỏi cảm thán: "Cậu ấy thật sự có thai?"
Tô Cửu nheo mắt nhìn Tiểu Nhan như đang bắt một thứ gì đó. “Nghe giọng điệu của em, chắc là em đã biết chuyện Mộc
Tử mang thai từ lâu rồi đúng không? Còn cô ấy biết chuyện mình có thai Tô Cửu nhíu mày. Nếu sau khi biết mình có thai mà Hàn Mộc Tử còn chạy lung tung khắp nơi thì hậu quả... Có lẽ thực sự tồi tệ. “Em chỉ đoán thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357637/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.