Nói xong, Tô Cửu nhanh tay lấy điện thoại di động ra kiểm tra tình trạng thời tiết, thấy dự báo hôm nay lại có mưa to, nhìn tình hình bây giờ thì cũng sắp mưa to rồi.
Việc cấp bách ngay lúc này là đưa Hàn Mộc Tử về khách sạn, sau đó dỗ cô ngoan ngoãn nghỉ ngơi dưỡng sức. Được như vậy thì đến lúc đó, dù trời có mưa to thì Hàn
Mộc Tử cũng đã ngủ say rồi. Hôm nay cô ấy đã chạy đôn chạy đảo suốt cả một ngày trời rồi, mệt mỏi như vậy...
Tô Cửu âm thầm tính toán trong lòng.
Thế nhưng Hàn Mộc Tử lại nhìn màn mưa bên ngoài, vẻ mặt lo lắng vô cùng.
Tại sao lại có thể như vậy được chứ?
Trong tình cảnh này mà trời lại còn mưa? Mặc dù lúc này chỉ có mưa nhỏ, nhưng vẫn khiến Hàn Mộc Tử vô cùng lo läng.
Chiếc xe chở mấy người dừng lại trước cửa khách sạn, sau khi Hàn Mộc Tử bước xuống xe thì vẫn nấn ná không muốn đi vào trong ngay, cứ quay đầu nhìn mưa phùn vẫn còn đang rơi bên ngoài. "Cơn mưa này sẽ tạnh sao?" Cô lẩm bẩm một câu trong miệng, cũng không biết là đang hỏi ai.
Tô Cửu đứng ở ngay sau lưng cô, biết được lo lắng trong lòng Hàn Mộc Tử, cô ta nhìn mưa, khẽ nói: "Trời sẽ tạnh mưa thôi, cô Mộc Tử. Mưa ngày càng nhỏ dần rồi, cứ theo tình hình này thì không bao lâu nữa sẽ tạnh thôi."
Thấy Hàn Mộc Tử vẫn đứng im ở đó mãi không nhúc nhích, Tô Cửu tiến nhanh lên kéo tay cô đi theo mình: "Chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357630/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.