**********
Nghe cô nói, Hàn Mộc Tử tự mình đi kiểm tra váy cưới, ngắm nghía một hồi, đánh giá sự tinh xảo của nó rồi không nhịn được mà lộ ra nụ cười mim, nói: “Nhà thiết kế của các cô rất có tài năng, phong cách này thật tuyệt vời. Xin hãy thay tôi cảm ơn cô ấy. Bộ váy này làm tôi rất hài lòng." "Cô Hàn khách sáo quá rồi. Sự hài lòng của cô đối với chiếc váy cưới này chính là phản hồi tốt nhất đối với chúng tôi rồi."
Sau khi cả hai bên chào hỏi nhau xong, nhân viên để váy cưới lại và ra về.
Hàn Mộc Tử cảm thấy dường như mình đang mang một sinh mệnh mới trong người nhưng cô lại không chắc chắn lầm, ngày cưới lại đến sớm hơn dự tính nên cô quyết định sẽ đi kiểm tra ngay sau khi kết hôn. Ngày tháng trôi qua nhanh chóng, chẳng mấy chốc ngày cưới đã cận kề. "Ngày kia là cưới rồi, Mộc Tử, cậu có hồi hộp không?” Tiểu Nhan ngồi xuống chiếc giường bên cạnh, lo lắng xoa xoa tay.
Hàn Mặc Tử nói: "Là mình kết hôn, không phải cậu, sao cậu trông còn căng thẳng hơn cả mình như vậy?”
Tiểu Nhan cười, có chút xấu hổ, nói: “Bởi vì... Ngày kia anh trai của cậu sẽ đến, và... Mình muốn làm phù dâu của cậu, còn anh ấy, mình nghĩ anh ấy sẽ nhìn thấy mình mất. Mình thật sự rất lo làng... Mình muốn trông thật đẹp nhưng mình sợ nếu vậy sẽ đoạt mất ánh hào quang của cậu mất. Mình nên làm gì bây giờ? Mộc Tử
Hàn Mộc Tử nói: “... Vậy ra nãy giờ cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357618/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.