Sau khi cuộc họp dài đẳng đẳng kết thúc, mọi người thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
Tiêu Túc nhẫn nhịn mấy tiếng đồng hồ, trong cuộc họp anh ta cũng liếc sang Dạ Mạc Thâm liên tục, thiếu chút nữa không chịu được mà nói với anh cô đang ở trong phòng làm việc đợi anh.
Nhưng khi nghĩ đến việc Hàn Mộc Tử dặn mình không được nói cho Dạ Mạc Thâm biết rằng cô đang ở đây, Tiêu Túc lại chống lại sự kích động này.
Vì thế sau khi cuộc họp kết thúc, Tiêu Túc cong người về phía Dạ Mạc Thâm thấp giọng nói: "Cậu Dạ.”
Ánh mắt của Dạ Mạc Thâm vẫn dẫn vào các văn kiện ở trên bàn, đôi môi hơi mấp máy: "Nói" "Cô chủ...
Mới nói xong mấy chữ, động tác ở đầu ngón tay của Dạ Mạc Thâm dừng lại, anh ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Túc.
Ánh mất mạnh mẽ làm Tiêu Túc bị doạ một trận bất giác mà lùi về phía sau một bước, "Cậu, cậu Dạ... “Cậu muốn nói cái gì?"
Dạ Mạc Thâm nhìn anh ta, vừa nãy anh vừa nghe Tiêu
Túc nói đến cô ấy.
Anh khẳng định bản thân không nghe sai.
Cậu Dạ, tôi chỉ muốn nói là cô chủ đến rồi, bây giờ đang ở phòng làm việc đợi cậu."
Lời nói vừa dứt, Dạ Mạc Thâm ở trước mắt đã lập tức đứng dậy, đồ đạc cũng không thu dọn mà trực tiếp đi ra khỏi phòng họp.
Chết tiệt, chẳng trách cô ấy không để anh ta nói, bộ dạng này của Dạ Mạc Thâm cũng điên cường quá rồi! Tiêu Túc nhanh chóng đuổi theo: "Cậu Dạ, cậu Dạ.
Dạ Mạc Thâm có chứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357608/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.