**********
Vốn dĩ là cô chỉ muốn dò hỏi, nhưng nghe thấy anh thừa nhận nhanh như vậy, hơi thở của Hàn Mộc Tử lập tức ngừng lại, nhưng nhịp tim lại đột nhiên tăng tốc đập. “Còn một cái khác?"Cánh môi cô giật giật cô một cái. “Là ai?" “Anh cũng không biết." Dạ Mạc Thâm suy nghĩ, cảm thấy cô đã nói vậy rồi thì trực tiếp thẳng thắng đi.
Hàn Mộc Tử: “Anh không biết? Vậy làm sao anh...Cô phát hiện hô hấp của mình có chút khó khăn, trước đó khi Đậu Nhỏ càng lớn càng giống Dạ Mạc Thâm, cô cũng hoài nghi nhưng trong lòng vẫn không tin được.
Cô luôn cảm thấy ý nghĩ, còn cả chuyện xảy ra vào đêm hôm đó quá mức hoang đường.
Đồng thời thời gian trôi qua quá lâu, ấn tượng về chuyện xảy ra đêm hôm đó càng lúc càng ít, chuyện đêm hôm đó xảy ra quá mức đột ngột, cô lại ở trong trạng thái mơ hồ, sau khi tỉnh táo lại thì lại hoảng loạn chạy trốn.
Bây giờ nghe anh chính miệng thừa nhận, Hàn Mộc Tử cảm thấy tim mình sắp vọt ra khỏi cổ họng, cô suy đoán là một chuyện, nhưng nghe Dạ Mạc Thậm chính miệng thừa nhận lại là một chuyện khác. Hàn Mộc Tử cần môi dưới. “Đêm hôm đó anh bị bỏ thuốc.” Dạ Mạc Thâm ôm chặt lấy cô: “Thế nhưng từ sau cô ấy, anh chỉ có duy nhất mình em. “Chờ đã."H àn Mộc Tử ngắt lời anh: “Anh nói đêm hôm đó anh bị bỏ thuốc? Nói cách khác anh chạm vào người phụ nữ kia là vì anh không thể khống chế nổi chính mình? Cho nên dù lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357551/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.