Mặc dù Hàn Mộc Tử chưa từng gặp qua mẹ của Dạ Mạc Thâm, thế nhưng bây giờ khi nghe anh nhắc đến, đại khái cô cũng đoán được đó là một người phụ cứng cỏi, đồng thời cũng là một người mẹ vĩ đại.
Rõ ràng đã ly hôn, phát hiện mình mang thai, rõ ràng có thể đi bỏ đứa bé này. Thế nhưng bà ấy vẫn cố gắng sinh đứa bé này không một chút do dự. “Sau đó thì sao?"Hàn Mộc Tử không nhịn được chủ động mở miệng hỏi một câu. "Về sau..."Đôi môi mỏng của Dạ Mạc Thâm khẽ nhếch lên, nhìn như đang cười nhưng trong ánh mắt lại vô cùng chua xót: “Cuộc sống của một mình bà ấy trôi qua rất vất vả, lúc mang thai cơ thể còn không thoải mái, cộng thêm thương tích trên người, mỗi ngày bà ấy đều dựa vào niềm tin để sống." “Tiếp xuống, lại về sau... Sau khi đứa bé được sinh ra, bà ấy một mình nuôi con, cuộc sống càng thêm khó khăn."
Chẳng biết tại sao, Hàn Mộc Tử lại nghĩ đến mình, năm đó sau khi cô với Dạ Mạc Thâm chia tay thì cô ra nước ngoài, trạng thái cũng không khác gì vầy, cái khác là cô có người thân chăm sóc, Hàn Thanh cho cô điều kiện sinh hoạt cực kỳ tốt, về sau còn có Tiểu Nhan ở bên cạnh.
Thế nhưng là lúc ấy cô đã cảm giác khoảng thời gian trôi qua rất khổ sở, hiện tại nghĩ lại, không phía mẹ Dạ Mạc Thâm còn khổ hơn cô gấp mười lần sao?
Cô bỗng nhiên cảm thấy đồng cảm. “Từ nhỏ con của bà ấy đã biết mẹ mình ly hôn, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357549/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.