"... Vấn đề tình cảm?"Nghe thấy bốn chữ này là Hàn Mộc Tử thấy đau đầu, cô giơ tay lên bóp trần, nhớ lại chuyện xảy ra mấy hôm trước, chán nản lên tiếng. “Thôi được rồi, dù gì mấy ngày nay ở nhà cũng không an toàn, cô ở bên Đậu nhỏ tôi cũng yên tâm. Đúng rồi, anh tôi không nghi ngờ chứ hả?" “Chắc là không. Tôi thấy anh ấy vẫn như thường, cũng có thể là tôi... tôi không dám quan sát anh ấy, nên không biết tình hình anh ấy thế nào, nhưng tôi nghĩ là chỉ cần anh ấy không đến hỏi cô chắc không có vấn đề gì đâu. "U"
Hai người lại trò chuyện thêm một lúc, Hàn Mộc Tử mới cúp máy.
Cô cảm thấy rất bất lực trước lí do bỏ nhà ra đi này của Tiểu Nhan những cũng có thể chấp nhận được.
Ngày hôm sau,
Khi thức giấc, Hàn Mộc Tử cảm thấy sức khỏe tốt hàn lên, tay chân cũng thoải mái hơ nhiều, quả nhiên là giấc ngủ là liều thuốc tốt nhất khi ốm đau.
Cô rửa mặt chải đầu, thay quần áo, rồi trang điểm, xuống gác như thường lệ.
Cô tự tay làm bữa sáng, chuẩn bị để lát nữa mang tới công ty ăn, nhưng đến khi làm xong cô mới nhận ra mình đã làm thừa một phần. Được copy tại -- Tr ùmTruyện. C O M --
Hàn Mộc Tử ngây người nhìn phần săn sáng thừa ra trước mắt, trong tâm trí chợt hiện lên một gương mặt khôi ngô tuấn tú,
Cô giật mình sực tỉnh lại, lắc đầu nguầy nguậy.
Nhưng tại sao cô lại làm bữa sáng cho Dạ Mạc Thâm trong vô thức? Rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357493/chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.