Hàn Mộc Tử dừng tay đang lướt trên màn hình điện thoại, hai mắt mở to, hô hấp như ngừng lại.
Người đàn ông sau lưng cầm lấy cánh tay cô, hơi nóng trong lòng bàn tay liên tục truyền qua quần áo, nhưng Hàn Mộc Tử chỉ cảm thấy lạnh.
Cảm giác ớn lạnh truyền đến từ lòng bàn chân, giống như đang ở trong thế giới băng lạnh lẽo.
Giọng của Dạ Mạc Thâm mang theo hơi thở có chút lạnh như băng thoảng qua tại cô. "Thằng bé đeo mặt nạ, nhìn như mới bốn năm tuổi."
Hàn Mộc Tử cắn chặt môi dưới, đột nhiên, môi dưới truyền đến một cơn đau nhói, khiến cô bổng tỉnh táo lại.
Không đúng, tại sao cô lại bối rối như vậy.
Lần trước, Đậu nhỏ đã nói với cô rằng tháng bé đã gặp mặt một chú cũng đeo mặt nạ, hai người không hề biết nhau.
Đúng vậy, trong hoàn cảnh đó, cả hai đều đeo mặt nạ thì làm sao họ có thể nhận ra nhau.
Tại sao cô lại phải hoảng sợ? ổn định, Hàn Mộc Tử, đừng tự làm mình rối não, không để Dạ Mạc Thâm nhìn thấy sự khác thường.
Nghĩ đến đây, Hàn Mộc Tử hít sâu một hơi, từ từ trấn tĩnh lại tâm trạng, sau đó chậm rãi nói. "Thật sao? Hôm đó anh cũng đeo mặt nạ à. Thật là trùng hợp."
Phản ứng của cô khiến Dạ Mạc Thậm nhíu mày. "Em không biết?" "Tôi?" Hàn Mộc Tử khẽ cười: "Làm sao tôi biết được? Sao vậy? Chẳng lẽ anh cho rằng tôi cũng từng nhìn thấy đứa nhỏ đó?"
Mạc Thâm: "... "Nghe anh nói, đột nhiên tôi cũng muốn gặp thăng bé. Không biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357490/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.