Cô không nói gì, khép lại cuốn sổ, đặt tác phẩm của Lâm Tranh ở bên tay trái, sau đó nhìn tác phẩm của hững người khác, nói rõ vấn đề với mọi người.
“Tác phẩm thiết kế của Tiêu Y Y tốt hơn trước kia một chút, có điều vẫn chưa thay đổi nhiều, nếu muốn thay đổi bản thân, thể thử dũng cảm hơn chút. Chỉ thay đổi một chút, không thể ảnh hưởng đến toàn bộ mẫu thiết kế của cô.
Hàn Mộc Tử lại nhìn bản thiết kế của Trương Ngọc, sau đó nhíu mày nhìn về phía Trương Ngọc.
“Sao vậy? Hôm qua tôi đã bỏ thời gian đi tìm hiểu về Lâm Tinh Hoả. Cô đừng có nghĩ kiếm cớ hại tôi.”
Nghe cô ta nói vậy, Hàn Mộc Tử cong môi cười nhạt, nhẹ giọng nói: “Trương Ngọc, cô cảm thấy lần trước tôi kiếm cớ phê bình cô, nên cố ý xả giận vaoof tác phẩm của cô sao?”
Cô đặt tác phẩm của Trương Ngọc xuống trước mặt cô ta: “Cầm về xem kĩ đi, đừng quên mục đích của nhà thiết kế là gì.”
Trương Ngọc còn muốn nói, nhưng Hàn Mộc Tử không cho cô ta cơ hội, nói tiếp: “Tác phẩm lần này của Lãnh Nguyệt Nguyệt không tệ, tiếp thu chỉnh sửa, chi tiết cũng sửa xong rồi, lát nữa cô ở lại thảo luận với tôi vài chi tiết, nếu không có vấn đề thì có thể gửi bản này cho khách hàng.
Lãnh Nguyệt Nguyệt kinh ngạc, không ngờ mình lại được chọn.
Vì vậy, ánh mắt cô ta nhìn Hàn Mộc Tử cũng kinh ngạc, cong môi không lên tiếng. Trái lại, Vương An ở bên cạnh cô ta, nhìn thấy nữ thần của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357317/chuong-403.html