*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mặc dù cô lười thì lười thật đó, nhưng cô vẫn phải tự nuôi gia đình mà.
Tiểu Nhan cũng phải sống dựa vào cô nữa, hơn nữa bản thân cô cũng muốn cung cấp cho Đậu nhỏ một cuộc sống tốt đẹp, cho nên cô vẫn luôn cố gắng làm việc. Những lú lười đều thành lập trên việc không có áp lực gì thôi.
Cho nên cô liền nhận mối công việc này.
“Sau đó thì sao?” Hàn mộc tử nhẹ giọng hỏi.
“Sau đó thì tôi đành đợi cô ta diễn xong chứ sao nữa. Chờ đến khi cô ta diễn xong hết các cảnh quay hôm nay, đúng lúc tôi định qua đo đạc thì cậu có biết cô ta nói như thế nào không? Cô ta bảo cô ta mệt mỏi, phải nghỉ ngơi? Xong sau đó lại vứt tôi sang một bên không thèm quan tâm.”
Hàn Mộc Tử: “…”
Tiểu Nhan tức càng thêm tức: “Thế vẫn chưa là gì đâu, đợi cô ta nghỉ ngơi được khoảng mười phút rồi, đến lúc tôi đi đo cho cô ta thì còn kêu tôi làm cô ta bị đau! Nói tôi không chuyên nghiệp, hiện giờ hất quyết không cho tôi đo nữa!”
Hàn Mộc Tử day day hai đầu lông mày của mình: “Nên…2”
“Cô ta kêu cô phải đến đây đích thân đo cho cô ta. Nói là tự cô nhận công việc thì tự cô phải đo cho cô ả!
Cô ta tưởng mình là ai cơ chứ, ngôi sao đang hot thì ghê gớm à? Tôi chẳng qua chỉ đến muộn có một phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357271/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.