“Hừm, chị đừng nói với tôi mấy câu đạo lý vô nghĩa này nữa, chẳng phải tất cả đều giống nhau sao?.”
Thẩm Nguyệt nói xong liền quay đầu nhìn xung quanh, nhưng trong lòng vẫn băn khoăn vô định: “Dù sao thì tôi cũng hiểu ý của chị. Chỉ là chị đã chịu nhiều thiệt thòi khi phải làm chị của tôi trong suốt thời gian qua rồi. Bây giờ chị được ở phòng khách sạn vừa lớn vừa đẹp như vậy, chị còn trở thành cô nhỏ của nhà họ Hàn rồi.
Về sau chị cũng không còn phải nhường nhịn người em nữa, như thế chị chắn chắn sẽ hạnh phúc hơn rồi.
Thẩm Kiều không biết nên giải thích với cô ấy như thế nào, bởi vì hai người họ đã ở bên nhau nhiều năm như vậy, cô biết Thẩm Nguyệt sẽ không nghe vào một lời nào của mình nên cô cũng không muốn tiếp tục nói nữa.
“Vậy em muốn nghĩ như thế nào thì tùy em, chị vẫn đang còn mệt muốn chết rồi, chị muốn đi ngủ một lát.”
Nói xong, Thẩm Kiều đi thẳng vào phòng.
Thẩm Nguyệt hừ một tiếng, đứng chôn chân tại chỗ.
Chờ đến khi Thẩm Kiều đi ngủ, Thẩm Nguyệt nhìn căn phòng khách sạn to lớn này trong lòng cảm thấy khó chịu vô cùng, nhưng cô đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, liền nhanh chóng lấy điện thoại di động ra rồi đi thẳng vào phòng tắm chụp ảnh tự sướng.
Cảm thấy ảnh tự sướng của mình cũng không tệ, mỗi góc trong khách sạn đều được cô check in một tấm sau đó đăng hết tất cả lên trang cá nhân.
Tính cách Thẩm Nguyệt từ nhỏ đã tương đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357256/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.