*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu cô từ chối anh trực tiếp như vậy, có lẽ anh sẽ rất buồn với tư cách là một người anh trai.
Cho nên cuối cùng Thẩm Kiều cũng không nói gì, coi như ngầm chấp thuận điều đó.
Hàn Thanh cũng không ở lại trong phòng lâu, nhìn cô ăn xong cháo rồi rời đi, trước khi rời đi còn quay đầu lại dặn dò cô: “Anh đã phái người ở gần đây bảo vệ em. Cũng đừng tùy tiện mở cửa cho người ngoài mà không biết chuyện gì xảy ra giống như lúc nãy, như vậy rất nguy hiểm.”
Thẩm Kiều lúc đó đầu óc vẫn chưa được tỉnh táo, căn bản không suy nghĩ gì nhiều mà đã làm, cũng may vì người đó là Hàn Thanh, nếu thật sự có người muốn hại cô, có lẽ đêm nay cô đã xong đời rồi.
Vì vậy cô không có phản đối gì mà gật đầu đáp ứng: “Em biết rồi.”
Sau khi Hàn Thanh rời đi, Thầm Kiều đóng cửa trở lại giường, phát hiện điện thoại di động của mình đã được sạc xong, trên chiếc bàn ở đầu giường còn có một chiếc máy tính xách tay được chuẩn bị sẵn.
Bề ngoài nhìn không có gì khác biệt lắm, Thẩm Kiều vừa lấy máy ra liền thấy trên đó hé ra một tờ giấy có ghi mật khẩu đăng nhập.
Cô nghi hoặc một lúc rồi nhanh chóng đăng nhập vào, mở ra liền thấy vấn còn một số thông tín chưa được sắp xếp ở trên màn hình.
Chẳng lẽ … đây là tập công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357250/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.