“..”
Thẩm Kiều ngơ ngác nhìn Tô Cửu, lúc câu nói kia thoát ra khỏi miệng Tô Cửu và truyền đến tai cô, cả cơ thể vì không thể tiếp thu được những lời này mà sinh ra phản ứng bật lại vô cùng dữ dội, nửa ngày trôi qua vẫn chưa thể hồi hồn.
Một lát sau, sắc mặt của Thẩm Kiều càng nhợt nhạt hơn.
“Cô, cô nói gì cơ…?”
“Tôi biết bất cứ ai sau khi nghe chuyện về thân thế của mình cũng có khả năng không chấp nhận được.
Cô Thẩm…cô đích thực là con gái ruột của bà Hàn, cũng là là cô chủ Hàn mà chúng tôi vẫn luôn kiếm tìm kia!”
Thẩm Kiều: “…Còn Hàn Tuyết U thì sao? Lúc trước không phải các “Nói đến chuyện này thì phải nhắc tới một chuyện khác nữa, đại khái là Hàn Tuyết U đã vô tình biết được sự thật này, cho nên sau khi cô ta tiếp cận cô liền không ngừng giả tạo tin tức, sau cùng còn ngụy tạo một số việc. Ông Hàn sốt ruột chuyện tìm kiếm em gái, tìm biết bao nhiêu năm tháng rồi, cấp dưới đều hiểu sự khổ cực của anh ấy, thế nên có khả năng mọi người đều gấp quá mà lầm việc.”
Nghe vậy, một vệt hồng hào còn sót lại trên môi Thẩm Kiều cũng biến mất không thấy.
Ban đầu…Tiểu Nhan đã khuyên nhủ cô thế nào?
Người phụ nữ kia kết bạn với cậu từ khi còn học đại học có khi là do có ý đồ xấu đấy.
Hóa ra, mối quan hệ mà bản thân vẫn luôn nâng niu lại trộn lẫn nhiều toan tính như vậy sao?
Không …không đâu.
Sắc mặt Thầm Kiều tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357245/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.