Tất cả những điều này điều nằm ngoài dự đoán của Thẩm Kiều.
“Cậu buông tay ra!” Giọng nói của Thẩm Kiểu trở nên lạnh như băng, cô muốn cắt đứt quan hệ với cô ta.
Hàn Tuyết U lắc đầu, cô ta ôm chặt hai chân cô: “Kiều Kiều! Coi như cậu đau lòng vì mình thêm một chút thôi, không được sao? Mình thật sự sẽ chết đấy! Thật sự sẽ chết mất!”
Thẩm Kiều cắn môi dưới của mình, từ đầu đến cuối, nước mắt cô vẫn rơi không kiểm soát, nước mắt tuôn trào giống như một chuỗi hạt bị đứt dây.
“Mạng sống của cậu là của bản thân cậu, nếu cậu không coi trọng nó, cậu có lý do gì mà yêu cầu người khác coi trọng giúp cậu?” Thầm Kiều cắn chặt môi dưới, im lặng một lát rồi đột nhiên quay đầu, lớn tiếng quở trách một câu.
“Hàn Tuyết U! Cậu hãy nói đỉ!
Cậu dựa vào đâu hả? Từ đầu đến cuối, mạng sống của cậu vấn luôn là của chính cậu. Cậu gọi mình đến, cậu nói cậu muốn gặp mình một lần, kết quả là cậu tự tử ngã trong bồn tắm. Mình cứu được cậu, đưa cậu đến bệnh viện, cậu không hề cảm ơn mà ngược lại cậu còn trách mình, trách mình tại sao lại cứu mạng cậu.
Bây giờ, cậu còn cầm cái mạng mà mình nhặt về để uy hiếp mình, cậu nói là cậu không muốn sống, để mình nhường chồng mình cho cậu.
Hàn Tuyết U! Nếu chúng ta không quen biết nhiều năm, mình thật sự không dám tin tưởng đây là cậu!”
Hàn Tuyết U cũng sững sờ. cô ta ngơ ngác, trên mặt đầy nước mắt, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357204/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.