*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi Thẩm Kiều tự rời đi, Chu Vân và chú Kim cũng nhanh chóng đuổi theo cô.
"Mợ chủ! Chẳng phải mợ đã cứu cô ta à? Tại sao cô ta lại không muốn gặp mo?"
"Không gặp thì không gặp vậy, chúng ta cứ về trước đi!" Thẩm Kiều cũng không muốn ép buộc ai cả. Hàn Tuyết U không muốn nhìn thấy cô, cô cũng có thể hiểu được tâm trạng cô ta, cũng giống như lúc trước, cô cũng không muốn nhìn thấy Hàn Tuyết U vậy.
Nếu như cô ta không nói ra những lời đó, có lẽ Thẩm Kiều cũng sẽ không rời khỏi khách sạn và đi tìm cô ta, càng không phát hiện ra cô ta tự tử.
Cho đến bây giờ, Thẩm Kiều vẫn chưa thể lấy lại tinh thần từ sự kiện cô ta tự tử.
"Vậy chẳng phải chúng ta đã đến đây vô ích sao?" Chu Vân không kìm nén được, châm chọc một câu: "Người phụ nữ đó đúng là không có lương tâm mà! Rõ ràng là mợ chủ đã giúp đỡ cô ta, kết quả cô ta còn không nói được một tiếng cảm ơn, còn to tiếng la hét là không muốn nhìn thấy mợ!"
Chu Lâm nghĩ là... Chắc hẳn lúc này, trong lòng Thẩm Kiều rất khó chịu!
Chú Kim nhìn Chu Vân, sau đó lắc đầu ra hiệu cho cô ta đừng nói nữa.
Lúc này, Chu Vân với kịp phản ứng, ý thức được vừa rồi mình quá tức giận nên nói sai, cô ta vội vàng xin lỗi Thẩm Kiều: "Mợ chủ! Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357199/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.