Thẩm Kiều ngủ rất say, sau khi tỉnh. dậy cô thấy ánh sáng chiếu khắp phòng thì cô mới giật mình phát hiện trời đã sáng rồi, cô theo bản năng sờ sang ben canh để cầm điện thoại nhưng nó trống không, hơn nữa cô cảm giác có cái gì hơi khác.
Cô sửng sốt, sau đó nhìn xung quanh thì mới nhận ra mình đang nằm trên giường ngủ của Dạ Mạc Thâm.
Cô ngây người khoảng năm giây thì ngồi dậy, cô nhớ là hôm qua mình ngủ trên đệm dưới sàn nhà sao hôm nay tỉnh dậy lại nằm trên giường của anh?
Thẩm Kiều nhìn sang chỗ có đệm nằm của cô thì thấy nó đã bị người ta mang di rồi.
A, chết tiệt!
Tên khốn khiếp kia, anh lại bảo người giúp việc mang đồ đạc của cô đi.
Anh muốn dùng cách này bao nhiêu lần đây?
Thẩm Kiều tức giận thở phì phò vén chăn lên đứng dậy đi xuống giường, sau đó cô cầm điện thoại ở trên tử đầu giường để xem giờ thì mới biết bây giờ sắp đến buổi trưa rồi.
Cô ngủ đến bây giờ, cô thấy mình càng ngày càng ngủ nhiều.
Thẩm Kiều gõ lên đầu mình một cái, sau đó cô đứng dậy đi rauwr mặt.
Bởi vì hôm qua cô chưa tắm đã đi ngủ luôn nên bây giờ Thẩm kiều cảm thấy thân thể mình không thoải mái, thế lên cô đi tắm luôn.
Cô cảm thấy hơi lạ vì cô cởi quần áo ra thấy trên đó dính thuốc mỡ.
Rõ ràng cả ngày hôm qua cô không bôi thuốc mỡ nhưng làm sao bây giờ trên quần áo cô lại dính thuốc mỡ?
Thẩm Kiều cầm quần áo suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357173/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.