Câu nói này của Thẩm Kiều làm Dạ Lẫm Hàn đứng yên một chút.
“Em hối hận sao?”
Thẩm Kiều không trả lời câu nói này, tay cô vẫn tiếp tục giãy giụa khỏi bàn tay của Dạ Lẫm Hàn, đột nhiên Dạ Lẫm Hàn lại nói thêm một câu: “Vậy anh đưa em đi.”
“Anh nói cái gì?”
“Anh đưa em rời khỏi đây, rời khỏi Bắc Thành, hai chúng ta cao chạy xa bay đến một nơi không ai biết chung sống hạnh phúc.”
Thẩm Kiều: “…Anh điên rồi sao Dạ Lẫm Hàn? Làm sao anh có thể nói những lời này với tôi, tôi chính là em dâu của anh đó!”
“Em không phải là em dâu thật sự của anh, em cần gì phải giả vờ trước mặt anh? Hay là em cảm thấy lý do này có thể từ chối được tình cảm của anh đối với em?” Dạ Lẫm Hàn nắm chặt cổ tay cô, cầm cổ tay của cô kéo lên cao, anh ta nghiêm túc nhìn cô.
“Em nghĩ là anh không biết chuyện gì giữa em và nó hả? Nó bắt em ký hợp đồng, nửa năm sau em phải chủ động rời khỏi nhà họ Dạ, đúng không?”
Sau khi nghe xong câu nói này Thẩm Kiều trợn to mắt, chuyện này vốn là bí mật giữa cô và Dạ Mạc Thâm, trừ Tiêu Túc và dì nhỏ Tống An của anh biết chuyện này thì cô chỉ nói cho Hàn Tuyết U, còn những người khác không thề nào biết được bí mật này.
Làm sao anh ta lại biết chuyện này?
“Có phải em rất tò mò làm sao anh lại biết được chuyện này đúng không?” Trong đôi mắt dịu dàng của Dạ Lâm Hàn hiện nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357166/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.