*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vậy anh ta có nghi ngờ mối quan hệ của anh ta với đứa bé này hay không? Hoặc là chuyện này có làm anh ta nhớ tới đêm mưa trước đó không?
Nhìn thấy sắc mặt trong phút chốc trở nên tái nhợt của cô, Dạ Lẫm Hàn hơi nhíu mày, hạ giọng nói: “Em không biết chuyện này sao?”
Thẩm Kiều lắc đầu, cô lục lại trong ký ức.
Bàn tay của Dạ Lẫm Hàn dừng giữa không trung, một lát sau mới mím môi nói: “Là Mạc Thâm phải không?”
Cô còn chưa kịp trả lời, Dạ Lẫm Hàn lại nói: “Không đúng. Mạc Thâm đang ngồi xe lăn, e rằng không thể làm ra chuyện này được, vậy…” Ánh mắt của anh ta sắc bén nhìn vào khuôn mặt Thẩm Kiều.
“Ai cũng không phải!” Thẩm Kiều lớn tiếng phản bác.
Dã Lẫm Hàn khó hiểu: “Kiều Kiều?”
Thẩm Kiểu thu mình vào một góc tường, ôm đầu, cảnh giác nhìn Dạ Lẫm Hàn: “Chuyện này không liên quan đến anh!”
Ánh mắt cảnh giác như đang nhìn kẻ trộm của cô khiến trái tim Dạ Lẫm Hàn nguội lạnh, anh cau mày nhìn cô: “Em ghét anh đến vậy sao?”
Nghe thấy những lời này, trái tim Thẩm Kiều khẽ rung động, cô chưa kịp phản ứng gì, Dạ Lẫm Hàn bước tới, siết chặt lấy cổ tay cô: “Tại sao?
Anh đã làm gì khiến em phải tổn thương như vậy? Em muốn hận anh như vậy sao? Từ lúc em bước chân vào nhà họ Dạ, anh luôn đối xử tốt với em, thậm chí…”
Thẩm Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357158/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.