Thẩm Kiều chỉ có thể nghe được tiếng “tút tút, những câu muốn nói cũng chưa nói xong.
Cô ngần ngơ một lúc lâu, Thẩm Kiều mới bỏ điện thoại xuống, sau đó cô thở dài một cái.
Có cái gì đó không đúng.
Nhất định có chỗ không đúng.
Buổi sáng lúc Tiêu Túc đưa cô về, anh ta hình như có lời muốn nói nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.
Đây rõ ràng là có chuyện đang dấu cô, không dám nói với cô.
Nhưng chuyện cụ thể là gì Thẩm Kiều cũng không đoán ra được.
Còn nữa, hôm nay lúc đang họp Dạ Mặc Thâm đột nhiên bỏ đi, hơn nữa còn đi hết một ngày, điều này có nghĩa là gì?
Chắc chắn là có chuyện quan trọng cần anh giải quyết, mặc dù cô không biết đó là chuyện gì.
Làm người ai cũng sẽ có lòng tò mò.
Đặc biệt là Thẩm Kiều còn quyết định làm theo trái tim mình, cô rất hy vọng sau này mình có thể sống cùng Dạ Mặc Thâm.
Dần dần đi vào trái tim anh, chuyện của anh, đương nhiên cô muốn biết.
Có thế… Cô không có anh đã đi đâu nên không thể tìm anh được.
Chỉ có thể chờ anh trở về mà thôi.
Không biết lúc nào anh và Tiêu Túc mới về nên Thẩm Kiều đã về phòng trước.
Nằm trên sô pha mềm mại, Thẩm Kiểu nhìn lên trần nhà trắng tinh, bàn tay không kiềm chế được mà đặt lên bụng vuốt ve, miệng nói nhỏ: “Cục cưng, nếu mẹ muốn ở cùng với anh ây, anh ấy… Có chấp nhận con không?”
Thẩm Kiều biết, đứa bé trong bụng cô còn chưa hình thành bây giờ nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357155/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.